Bóng Mát Sân Trường xin chào đón quý cựu GS và HS THĐ, quý thân hữu và độc giả vào thăm và góp bài.
CÁCH POST BÀI
Gõ tên vào khung trắng dưới NAME > Post bài vô khung trắng lớn > Bấm send. Gõ những chữ mã số vào khung trắng nhỏ kế bên > Bấm send > Xong

Message:

10:57pm 08-04-2021
NVH
15 MẸO TÂM LÝ...

1. Nếu bạn đang tìm kiếm thứ gì đó, hãy cố gắng nhìn từ phải sang trái. Bởi vì nếu bạn nhìn từ trái sang phải theo thói quen thông thường, mắt bạn sẽ tự động bỏ qua thứ gì đó. Hướng ngược lại mệt mỏi hơn, nhưng bạn có thể nhận thấy nhiều chi tiết hơn.
2. Nếu có 1 người nói liên tục không ngừng, bạn không thể nói chen vào nổi, hãy làm rơi một vật gì đó xuống dưới đất (chìa khóa, bút, vv&hellip, khom lưng xuống nhặt sau đó bắt đầu nói. Như vậy bạn có thể gián đoạn đối phương mà không bị họ phát hiện.
3. Nếu có một người liên tục đến bàn làm việc của bạn làm phiền, bạn tiếp tục trò chuyện với họ, nhưng đồng thời đứng dậy cùng đi về phía bàn làm việc của họ. Họ sẽ “bị dẫn về” chỗ của mình mà không biết là mình đã về bằng cách nào.
4. Nếu bạn đột nhiên nghĩ về sự cố của N năm về trước và cảm giác vô cùng xấu hổ lúc đó, hãy dừng lại và nghĩ về 1 người đã chứng kiến chuyện năm đó. Bạn có nhớ được bất kỳ chuyện xấu hổ nào đã xảy ra với họ không? Có lẽ là không. Tương tự thôi, sẽ chẳng ai nhớ đến chuyện xấu hổ của bạn N năm về trước đâu.
5. Người ta sẽ nhớ đến bạn qua những gì bạn nói về người khác. Hiện tượng này được gọi là “sự chuyển vô thức”. Nếu bạn nói một người nào đó rất lương thiện, người khác sẽ liên tưởng đến bạn với những đức tính đó. Nếu bạn nói những điều không hay, người khác cũng sẽ liên kết những bình luận tiêu cực này lên bạn.
6. Nếu bạn cảm thấy có ai đó đang nhìn mình, bạn có thể nhìn vào đồng hồ trên tường. Nếu người đó đang nhìn bạn, họ cũng sẽ vô thức nhìn vào cái đồng hồ ấy.
7. Nếu có một người muốn làm bạn mất mặt trước rất nhiều người, hãy đối xử với người đó cực kỳ lịch sự. Họ sẽ tự thấy bản thân mình rất ngốc nghếch.
8. Nếu bạn bị mắng, hãy tiến đến gần người đang mắng bạn một chút. Lớn tiếng quát mắng một người ở gần mình sẽ khiến một người cảm thấy rất không thoải mái, nên lời nói của họ sẽ dịu hơn đi.
9. Bạn muốn tỏ ra thân thiện tự tin với người bạn vừa quen? Hãy tập cách ghi nhớ màu đồng tử mắt của họ. Tần suất bạn và họ giao lưu bằng mắt sẽ tăng lên đồng thời khiến bạn tự tin và thân thiện.
10. Nếu bạn cảm thấy hồi hộp lo lắng, hãy nhấm nháp một ít đồ ăn vặt hoặc nhai kẹo cao su. Đại não của chúng ta khá kỳ quặc, nó sẽ tự cảm thấy an toàn khi chúng ta đang ăn thứ gì đó.
11. Tâm trạng của bạn đang không vui? Hãy giả vờ cười, nó khiến đại não của bạn nghĩ bạn đang vui vẻ và giúp bạn cải thiện tâm trạng của mình. (Điều này chỉ áp dụng trong trường hợp bạn thoáng không vui, còn nếu là trầm cảm thời gian dài, xin đừng giả vờ tỏ ra vui vẻ, hãy tìm kiếm sự giúp đỡ.)
12. Đi du lịch cùng một người vài ngày có thể nhìn ra được nhân phẩm của họ, đặc biệt là thông qua các chuyện vụn vặt như thanh toán hóa đơn, thu dọn rác, cách đối xử với những người lạ…
13. Nếu bạn làm công việc chăm sóc khách hàng, hãy đặt một tấm gương đằng sau lưng. Khách hàng hàng sẽ trở nên dễ thương hơn vì không ai muốn nhìn thấy mặt mình đang vặn vẹo khó chịu cả.
14. Những người dễ dàng đỏ mặt thường hào phóng và đáng tin cậy hơn những người không.
15. Những người ăn nhiều thường không hại người khác, bởi họ còn đang bận đi tìm đồ ăn, không có tâm trí nghĩ kế hại người.
SƯU TẦM
1:15am 07-12-2021
BMST
HỌP MẶT BỎ TÚI

Chiều Chủ Nhật July 11, 2021 tại khu shopping Việt Nam Grand Century Mall trên đường Story, San Jose, California, USA.
Một số Cựu Học Sinh Trịnh Hoài Đức đã tình cờ tổ chức họp mặt để hàn huyên tâm sự
Cuộc họp mặt dã chiến ngắn gọn, diễn ra trong vòng thân mật giữa CHS khóa 2 và khóa 4.



Từ trái qua phải : vợ chồng THĐ2 Châu Hoàng Anh & Phan Quang Nghiệp , 3 THĐ4 Lê Hữu Nghĩa , Huỳnh Ngọc Châu và Trần Đông Thành . Họp mặt bỏ túi tại Grand Century Mall , San Jose chiều ngày Chúa Nhựt , 11 tháng 7/2021 .
7:29pm 07-05-2021
TẩuHỏaNhậpMa
KHI CẤP TRÊN ĐI ĐÁI.



Sau bữa liên hoan bù khú, nhà vệ sinh nam Sở... khanh chật kín những người. Giữa lúc những cái vòi đang hào hứng thi đua xả lũ thì cửa phòng vệ sinh mở đánh rầm một phát. Giám đốc say ngất ngư, lắc lư tiến vào. (Ba chú ướt quần vì giật mình).
Thấy sếp, nửa câu chửi đang văng dở trên miệng tay trưởng phòng số 1 bị bóp phanh đột ngột trượt dài thành hai tiếng ĐI ME... (nghe Tây phết). Rồi ngay lập tức, chuyển giận làm mừng, Trưởng phòng 1 hự một phát, dừng đái. Ấn vòi vào quần. Xòe hai tay xun xoe.
- Dạ anh, anh đến làm sáng bừng cả nhà vệ sinh, mời anh vào chỗ này, dạ vinh dự cho em quá, được đứng đái cùng với sếp là hồng phúc của chúng em.
Tay Trưởng phòng số 2 nghe thấy thế thì lập tức tiếp lời. Dạ sếp, sếp bận trăm công nghìn việc vậy mà vẫn bớt chút thời gian vàng ngọc tự mình đi đái, không chịu để người khác làm thay, đúng là một tấm gương to lớn về sự tự lực, tự giác, miệt mài lao động để chúng em học tập.
Tay Trưởng phòng 3 không chịu kém, cướp diễn đàn làm MC: Xin trân trọng giới thiệu với toàn thể anh em trong nhà vệ sinh, tới dự và chỉ đạo cuộc đi đái hôm nay có Bộ trưởng của chúng ta, đề nghị nhiệt liệt chào mừng.
Anh em vỗ tay lẹt bẹt. Có thêm 4 anh ướt quần!
Tay Trưởng phòng 4, cũng chẳng chịu mất phần. Gã chạy vội chạy vàng đến bên Sếp mà dâng lời vàng ngọc: Ôi anh em nhìn kìa, sếp kéo phec-mơ-tuya xuống, lôi súng ra, rồi mới phun nước, quá là khoa học, quá là chính xác và rất đúng quy trình. Tiên sư anh Tào Tháo, đái thế mới là đái chứ. Đúng là Sếp, đi đái cũng nhiều kinh nghiệm, cũng khác người thường.
Tay Trưởng phòng 5 đái vội đái vàng rồi chạy đến tung hô: Kìa kìa, nhìn Giám đốc đái mới hùng dũng làm sao, tia nước vọt lên không trung vẽ một đường cong mềm mại, rồi từ trên cao đổ ập xuống, đúng là “Phi lưu trực há tam thiên xích, Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên” như trong thơ Lý Bạch.
Tay đội trưởng đội bảo vệ vốn cục mịch, nhưng cũng cố nghĩ được một câu, vội vàng cất tiếng hòa thanh: Ôi sếp đái nhiều thế mà toàn trúng bồn tiểu cả, không rơi ra ngoài một giọt, thật là ảo diệu, lối đái của sếp vừa hoa mỹ, vừa khoa học, lại đầy chất cống hiến, sếp đúng là Met si của nhà vệ sinh.
Tay trưởng ban văn nghệ bây giờ mới có cơ hội nhào đến bắn liên thanh. Ôi tiếng nước tiểu của sếp rơi xuống bồn cầu nghe như tiếng trúc tiếng tơ, tiếng đàn tiếng nhạc, trầm hùng mà sôi nổi, ào ạt mà thánh thót, truyền thống mà hiện đại, như Kiều gảy đàn, như Lệ Rơi hát, quả thực đã chạm vào mạch nguồn của đời sống âm nhạc đương đại, làm lay động trái tim người. Sếp tài thật, sếp đái ra thơ ra nhạc, đái ra cả bản sonat nước tiểu.
Trưởng ban nấu ăn chen vào được đến chỗ sếp thì sếp đái xong. Nước tự động xả đánh ào. Hắn cố vớt vát: Ôi sếp đái xong là nước tự động xả ngay, đến cả máy móc cũng hân hoan!...
(Trần Việt Châu)
2:44am 06-28-2021
TẩuHỏaNhậpMa
Tâm sự của một bạn gái Ai Cập vừa về ăn cỗ cưới ở Việt Nam. (dịch giả : Thanh Mai)

Mình đậu xe gần bụi tre, vừa mở cửa bước ra cái nắng hầm hập phả vào người bỏng rát dữ dội. Mấy tráng đinh mặt đỏ như Quan Công xiêu vẹo bá vai bá cổ nhau đứng cổng rạp đón mình. Họ vận chiếc quần đủ mầu ngang gối với áo phông và đôi dép mầu trắng toàn lỗ là lỗ, " có lẽ đây là trang phục cổ truyền của người Việt trong những ngày trọng đại ", mình nghĩ vậy
Họ uống một loại nước mầu vàng có đá và hút thuốc bằng một cái ống tre dài cứ kêu xoành xoạch, hút bằng mồm nhưng họ thở ra bằng mũi nom vô cùng điệu nghệ. Một tráng đinh quần đùi dép lỗ hút xong " khạc " một tiếng thật to rồi nhổ cục đờm về phía khoảng không vô định trước mặt, cục đờm bay với tốc độ nhanh như exciter câu chó trên đường làng và dính vào lá tre, cục đờm cứ đung đưa theo gió và lấp lánh đổi mầu theo cái nắng xiên xiên 41,5 độ C Vịnh Bắc Bộ.
Người ta dẫn mình vào một khoảng sân rộng được lợp bạt nhiều mầu có khung kim loại hơi giống lều của người Nội Mông. Những chiếc bàn được kê san sát nhau và những tráng đinh ngồi ăn uống hò hét rộn ràng. Phía trên là khoảng sân khấu nhỏ được trang trí rực rỡ và những cái loa to lừng lững cứ đập thình thịch làm mình thấy hơi choáng váng.
Nhà trai mời mình vào ngồi bàn tiệc cùng những phụ nữ trung tuổi. Bàn tiệc hoành tráng chi chít những món ăn và mình để ý đầu bàn chủ nhà để sẵn một nắm túi nilon không rõ mục đích.
Đói, mình nhịn ăn lái xe cả sáng nay nên nhìn món nào cũng thấy hấp dẫn nhưng chưa rõ phong tục người Việt nên mình chờ ăn theo họ. Những người phụ nữ bắt đầu gắp những lá rau sống chấm vào nước sốt mầu đỏ rồi ăn, họ suýt xoa với nhau ra điều tâm đắc lắm, mình cũng làm theo.
Rồi họ chuyển sang ăn món rau luộc chấm thứ nước mùi hăng hăng thum thủm ăn và lại gật gù tấm tắc nói với nhau, mình cũng làm theo, chấm và gật gù.
Rồi họ chuyển sang ăn một lại củ luộc chấm một loại hạt rang, mình cũng làm theo và lần này gật gù trước cả họ.
Cứ thế, cứ thế họ ăn hết những món rau và gật gù khiến mình hơi mỏi cổ. Những đĩa thịt đĩa tôm đầy ắp còn nguyên vẹn, mình thèm lắm rồi nhưng không dám ăn vì chả ai ăn cả.
Ngoài trời đã nắng, ngồi trong lều Nội Mông toàn người là người với tiếng nhạc chát chúa còn nóng hơn. Mình nhìn quanh thấy những tráng đinh bắt đầu di chuyển, họ nhễ nhại mồ hôi cầm chén nhảy từ mâm này sang mâm khác bá vai bá cổ bắt tay uống với nhau và cùng hò hét. Vài người lên sân khấu cầm mic và hát một bài hát hào hùng về những người lính vượt dãy Trường Sơn.
Họ cầm cả những ống tre vào bàn tiệc và thay nhau hút, lần này mình để ý ít người thở bằng mũi hơn và họ lén khạc nhổ dưới gầm bàn tiệc chứ không nhổ về phía trước, "hẳn là vì không có khóm tre để khạc", mình nghĩ vậy.
Ngán ngẩm mấy món rau từ đầu bữa, mình hít một hơi thật sâu dồn hết can đảm gắp một miếng thịt gà định ăn thì cái loa chết tiệt với bản nhạc Trường Sơn mạnh mẽ ầm ầm báo hại, tiếng bas của nó to quá đánh bay cả miếng thịt sang bát người ngồi bàn kế bên đang gục đầu nôn oẹ vì rượu.
Không bỏ cuộc, mình gồng tay gắp một con tôm thật chặt để cái loa không còn cơ hội đánh bay thêm lần nữa. Mọi sức lực và ý chí mình dồn vào đôi đũa, nhưng chưa kịp ăn thì những người phụ nữ cùng bàn họ đồng loạt chia nhau mỗi người một cái túi nilon và gắp hết thức ăn trên bàn vào đó.
Họ đưa cho mình một túi nilon và họ lấy một cái que nhỏ xíu bằng tre ra bắt đầu chọc và gẩy thức ăn dính lại trên răng. Họ chọc nom điệu nghệ như hiệp sĩ chọc bò tót và cuối cùng họ lấy que cứ cà đi cà lại lên răng làm mình liên tưởng nghệ sĩ dương cầm đang miết ngón tay lên những phím đàn. Xong xuôi, vài người uống một ngụm nước thật to rồi sục òng ọc trong miệng và nuốt, mình nghĩ đây hẳn là một nghi lễ sau khi kết thúc bữa ăn.
Xong xuôi họ xách túi ra về, mình cũng chào anh bạn rồi xách túi nilon đầy tôm thịt bước ra xe. Qua bụi tre mình né sang một bên tránh cục đờm khi nãy vẫn đang đung đưa lấp lánh trong bản nhạc Trường Sơn chát chúa.

( Lữ Hoàng bàn phím cô Mai khô gà )
6:31pm 06-27-2021
Con Gà Què
CUỘC "ĐỐI THỌI"



Tui lang thang trên mạng, nghe được tiếng người nói ra từ mõm 2 con gì đó, nhìn chúng vai u thịt bắp rất gớm, đang cãi nhau hùng hổ nên tui quyết định xả cho nhẹ bụng !

Con màu nâu đậm vênh mặt lên quát :
- Tránh ra cho bố đi. Biết bố mày là ai không? Bố mày muốn làm gì thì làm nhé !
Con nâu nhạt, màu da bò điên tiết :
- Cha tổ bố thằng ranh con, biết bà mày là ai không? Láo lếu bà mày đánh cho phù mỏ bây giờ, đồ nhãi ranh !
- Mày biết bố mày con ai không?
- Con ai mặc mẹ mày. Mẹ mày biết chứ bà mày không cần biết. Quá lắm thì mày là con rơi của thằng Đam chứ ai mà ngoác to mõm thế ! Đồ súc vật !
- Bố mày là cháu ngoan của bác nhé !
- Bác nào? Bác cái mả mẹ nhà mày à. Bà mày đây xem bác mày như cục kít nổi lềnh bềnh trong nhà cầu.
- ...
Quái lạ ! Chúng là thứ súc vật nào nhỉ?!

Lời bàn : Đừng tưởng cứ dùng ngôn ngữ loài người mà nói chuyện với thú vật thì chúng sẽ hiểu.
Khi chúng ta cãi nhau, lời qua tiếng lại với một người. Có đôi khi chúng ta phải đồng hóa mình với kẻ đó, nói thứ tiếng của chúng thì chúng mới có thể hiểu được !
Con Gà Què Azalea

(Hình lụm trên mạng : Hình thiệt chụp 2 con thú sau khi bị chích thuốc tăng trọng lượng nên hóa điên rồ, không phải hình photoshop) See Less
1:22am 06-20-2021
Con Gà Què
CÓ NHỮNG THỨ QUÝ HƠN 100 ĐÔ



Trong căn phòng khách ấm cúng, hai cha con ngồi xem tivi. Cô bé mồ côi mẹ nhìn người cha và thỏ thẻ hỏi:
- Cha ơi, cho con xin phép hỏi cha một câu nhé
- Vậy con muốn hỏi cha điều gì?
- Cha đi làm được lãnh bao nhiêu tiền một giờ vậy?
- Là chuyện của người lớn, con không được phép hỏi cha về điều này. Tại sao con lại hỏi cha như vậy?
- Con chỉ muốn biết thôi. Cha nói cho con biết đi cha.
- Nếu như con muốn biết, cha làm 100 đô một giờ.
- Ồ vậy hả cha.

Cô bé nhìn cha trong giây lát và hỏi tiếp:
- Cha có thể cho con mượn 50 đô được không cha?
Người cha nghiêm nét mặt trả lời:
- Nếu như con hỏi cha mượn tiền với lý do để mua những thứ đồ chơi phí phạm mà con thích, thì con hãy đứng lên ngay đi về phòng của mình và lên giường ngủ cho cha. Con hãy tự suy nghĩ lại, cha có để con có thiếu chi đâu, trong khi cha làm việc vất vả hằng ngày lo cho con ăn học để cho con có những suy nghĩ quá ích kỷ vậy được sao?

Cô bé không biết nói gì hơn, lặng lẽ đứng dậy đi về phòng của mình và đóng nhẹ cửa lại. Người cha vẫn ngồi trên chiếc ghế với nét mặt tức giận về câu hỏi của con gái.
- Con bé sao lại dám cả gan hỏi thế lại còn mượn tiền?

Một lúc sau, người cha nguôi giận và suy nghĩ lại.
- Có thể vì cái gì đó mà con gái mình cần số tiền 50 đô để mua?... Thật ra từ trước đến giờ ít khi nào con bé hỏi và xin tiền như vậy?

Người cha đứng dậy đi lại phòng của con gái gõ cửa và lên tiếng lên tiếng hỏI:
- Con đã ngủ chưa?
- Dạ con chưa ngủ.
Người cha mở cửa bước vào và nhẹ nhàng nói:
- Cha xin lỗi con. Lúc nãy cha hơi nóng và không phải với con. Hôm nay cha làm việc mệt mỏi nên cha đã trút hết mọi bực bội lên con. Đây là 50 đô lúc nãy con đã hỏi cha.
Con bé nhanh nhẹn ngồi chồm dậy đón nhận 50 đô rồI nhìn cha mỉm cười rơm rớm nước mắt thưa:
- Con cám ơn cha rất nhiều.

Sau đó cô bé với tới chiếc gối của mình và lấy ra cái túi nhỏ chứa một ít tiền được xếp ngay ngắn.

Cô bé nhìn cha và bắt đầu đếm tiền. Người cha nghiêm nét mặt lại và hỏi khi nhìn thấy con gái mình đã có tiền:
- Tại sao con muốn thêm tiền trong khi con đã có sẵn tiền vậy?
-Thưa cha, tại vì con không có đủ, nhưng bây giờ cha cho con thêm 50 đô thì Con đã có đủ số tiền rồi cha à.

Cô bé nói tiếp:
- Cha ơi. Bây giờ con đã có đủ 100 đô. Con có thể mua một tiếng đồng hồ của cha được không? Ngày mai cha hãy về sớm nhé cha. Con rất mong muốn được đi ăn tối cùng cha.

Người cha xúc động ôm con gái vào lòng và mong con hãy tha thứ cho mình.
…………..

Đây là một lời nhắn nhủ những ai luôn bận rộn với công việc hằng ngày trong cuộc sống.

Chúng ta không nên để thời gian trôi đi trên đầu ngón tay của mình vì công việc, mà quên đi thời gian dành cho những người thật sự quan tâm, thương yêu và gần gũi bên cạnh mình.

Chúng ta hãy nhớ chia sẻ thời gian trị giá 100 đô của mình với những người yêu thương mình và mình yêu thương.

Nếu như ngày mai bạn chết đi. Công ty bạn làm việc sẽ dễ dàng tìm một nhân viên mới để thay thế vào vị trí của bạn. Nhưng gia đình, người thân và bạn bè sẽ cảm thấy sự ra đi của bạn sẽ là một mất mát rất lớn không tìm lại được.

Chúng ta đã dành quá nhiều thời gian cho công việc lao vào kiếm tiền để sinh sống, đã vô tình quên đi những thời gian qúy giá hơn 100 đô dành cho gia đình và người thân.

Sưu Tầm
4:55am 06-13-2021
NVH
NGƯỜI TRUNG QUỐC, NGƯỜI VIỆT NAM VÀ NGƯỜI BẮC TRIỀU TIÊN

Người Trung Quốc, khi một mình, dù nằm hay ngồi thì vẫn đang nghĩ mưu, nghĩ kế. Hễ có 2 người thì mang mưu kế ra thực hiện. Họ thực hiện mưu kế với bất cứ đối tượng nào, kể cả vợ chồng, cha con, anh em, bạn bè, đồng liêu, đồng chí. Tôi đố các bạn tìm được một cuốn phim, một vở kịch, một cuốn sách, hay một mẩu chuyện nào của Trung Quốc mà trong đó không chứa mưu kế và việc thực hiện mưu kế. Mưu kế là quốc hồn, quốc túy, là gen di truyền, là tính cách, là nòi người, là cuộc sống, là bản chất, là cốt lõi của Tinh Thần Trung Quốc.
Giả sử, bây giờ có ai đó hỏi tôi : Trừ người Nhật ra, ở Châu Á, người nước nào dũng cảm nhất ?
Tôi trả lời ngay : Người Bắc Triều Tiên và người Việt Nam.
- Vì sao ? Có phải là vì họ đã từng đánh Pháp, đánh Mĩ không ?
- Không phải
- Thế thì vì cái gì ?
- Vì 2 nước đó dám coi Trung Quốc là bạn ! Chỉ những kẻ có đủ gan cóc tía thì mới dám đánh bạn với những kẻ bụng đầy mưu mẹọ, phải không nào ? Thế nên người Bắc Triều Tiên và Người Việt Nam mới là người dũng cảm nhất, dũng cảm hơn người Trung Quốc đã đành, không khéo họ còn dũng cảm hơn cả người Nhật nữa đấy !
Cứ quay đầu nhìn lại 70 năm vừa qua thì đủ biết, người Việt Nam và người Bác Triều Tiên đã dũng cảm vô song đến mức như thế nào !
Chưa hết đâu, họ vẫn còn tiếp tục " làm bạn" với Trung Quốc trong tương lai nữa đấy ! Trên thế gian này được mấy mặt anh hùng để xứng đáng được gọi bằng 2 từ dũng cảm ?

(Thạch Quỳ)
6:56pm 06-12-2021
CGQ
7 thực phẩm giết thận đến suy kiệt Nếu ăn quá nhiều SKST

5:34pm 06-11-2021
Con Gà Què
Thì ra cái lão "chủ tịt ủy ban nhăn răng" còn ngu hơn thằng nhỏ ! (CGQ)



(Lụm trên mạng)
9:39pm 06-10-2021
TẩuHỏaNhậpMa
Replied on: 6:52pm 06-27-2021

Tên côn an nói đúng mà. Bọn chúng đúng là chó ngao - một loại chó ác ôn người không dám đến gần ! CGQ

6:18pm 06-07-2021
Con Gà Què
Tình bạn không phải chỉ có giữa con người với nhau mà còn giữa người với những loài khác. Có khi nào chúng ta tự hỏi : "Ta thà làm bạn với chó mèo hoặc cây cỏ, còn hơn bạn với loài người ?!!!" (CGQ)

TÌNH BẠN

Hai người đi trên con đường vắng vẻ. Đến một đoạn, họ có một cuộc tranh luận khá gay gắt và một người đã không kềm chế được, giơ tay tát vào mặt bạn mình. Người kia bị đau nhưng không hề nói một lời. Anh viết trên cát: " Hôm nay, người bạn thân nhất của tôi đã tát vào mặt tôi ".
Họ tiếp tục đi, đến một con sông, họ dừng lại và tắm ở đấy. Anh bạn kia không may bị chuột rút và suýt chết đuối, may mà được người bạn cứu. Khi hết hoảng sợ, anh viết lên đá: " Hôm nay, người bạn thân nhất đã cứu sống tôi ".
Anh bạn kia ngạc nhiên hỏi: " Tại sao khi tôi đánh anh, anh viết lên cát, còn bây giờ anh lại viết trên đá?"
Mỉm cười, anh trả lời: " Khi một người bạn làm chúng ta đau, chúng ta hãy viết điều gì đó trên cát, gió sẽ thổi bay chúng đi cùng sự tha thứ... Và khi có điều gì đó to lớn xảy ra, chúng ta lên khắc nó lên đá như khắc sâu vào ký ức của trái tim, nơi không ngọn gió nào có thể xóa nhòa được... ".
.....Hãy học cách viết trên cát và đá ...

(Sưu tầm)
4:35pm 06-07-2021
NVH
Khi Luật sư đi mua vịt

Một chàng luật sư đi chợ hỏi chị bán vịt:
- Con vịt đó giá bao nhiêu?
- 100 nghìn! - chị bán vịt đáp.
- Vậy đầu, chân, cánh giá bao nhiêu?
Chị bán vịt thầm nghĩ chắc gặp phải tên cù lần đi chợ nên hét giá:
- 50 nghìn.
- Vậy chặt đi!
- Này anh! Cho em xin 50 nghìn. - chị bán vịt khấp khởi nói.
Chàng trai bình thản đáp:
- Tôi lấy phần mình.
- !?!

(Sưu tầm)
12:07am 06-05-2021
TẩuHỏaNhậpMa
Tiếng Việt phong phú. (Chôm trên net)

Người nước ngoài học tiếng Việt chắc bị điên đầu nhiều lắm ??? chỉ có một từ Chết thôi học hoài không hết:
(Chết )
(Tử Vong ) cũng chết
(Qua Đời ) cũng chết
(Mất) cũng chết
(Rồi đời) cũng chết
(Đi đứt) cũng chết
(Hi sinh) cũng chết(
Đã Khuất ) cũng chết
(Nhắm Mắt -
(Đứng tròng) cũng chết
(Từ Trần ) cũng chết
(Khuất Núi - Khuất bóng) cũng chết
(Tắt thở) cũng chết
(Đi rồi - Toi rồi) cũng chết
(Xuôi tay) cũng chết
(Ngủm củ tỏi ) cũng chết
(Tiêu tán thòn ) cũng chết
(Đi Bán Muối ) cung chết
(Đắp Chiếu ) cũng chết
(Chầu trời - Thăng thiên) cũng chết
(Theo Ông Bà - Về tổ tiên) cũng chết(
Gặp Diêm Vương ) cũng chết
(Băng hà cũng chết
(Vĩnh biệt - Lìa trần) cũng chết
(Chán sống) cũng chết(
Buông tay) cũng chết
(Lìa đời - Đã mất) cũng chết
(Ra đi) cũng chết
(Chê nghèo - ko muốn sống) cũng chết
(Về cõi tây phương) cũng chết
(Hóa kiếp lai sinh) cũng chết
(Ra đi ngàn thu) cũng chết
(Trở về cát bụi) cũng chết
(Từ giã cõi đời) cũng chết
(Đi lên niết bàn) cũng chết
(Chia tay cõi trần) cũng chết
(Nghẻo - Queo) cũng chết
(Ngắm gà khỏa thân) cũng chết
(Lên bàn thờ ngắm chuối) cũng chết
(Xong kiếp phàm trần) cũng chết
(Hai năm mươi) cũng chết.
(Đai ga ku) cũng chết
(Gặp Ô Sáu) cũng chết
(Rửa chân lên bàn thờ) cũng chết.....
(Theo ông, theo bà cũng chết...
(Ngàn thu vĩnh biệt )....

Hết chuyện...ai nhớ thêm, xin bổ túc ...
8:59pm 06-04-2021
Tran Dong Thanh
PHẬT HIỆN DIỆN TRƯỚC MẶT CON
Một đạo hữu tu nhiều năm không thấy kết quả gì trong cuộc sống mầu nhiệm. Trước bàn thờ Phật ngài muốn có một hiện tượng thiêng liêng để chứng minh phật pháp mầu nhiệm.
Quả nhiên âm vang báo ứng:
-Con thấy Phật rồi đó!
-Phật có dáng dấp thế nào cho đệ tử biết để nhận dạng?
-Mô Phật. Đó là một bà già tay yếu chân run. Người đàn bà đui mù, mang đôi dép cũ lệ xệ; đó là Phật bà đó con!
Ngày kia, Tín đồ ra sân gặp một bà già gầy guộc lụm cụm từng bước vào nhà. Rõ ràng hình ảnh bà lão chân mang dép rất cũ kỷ.
Đứa con vồn vã ôm bà khóc sướt mướt:
-Mẹ là Phật của con đây mà!
TrầnĐôngThanh
5:12pm 06-04-2021
TẩuHỏaNhậpMa
BẾN BỜ TỰ DO

Người vợ thức giấc lúc đêm khuya và không thấy ông chồng trên giường. Bà khoác vội áo choàng và xuống lầu tìm ông ta. Bà thấy ông đang ngồi ở bàn ăn với một ly cà phê nóng để trước mặt. Ông ta có vẻ đăm chiêu , chỉ nhìn chăm chăm vào bức tường. Bà thấy ông quẹt nước mắt và nhấp một ngụm cà phê.
- Có chuyện gì vậy anh? - bà rón rén vào phòng và hỏi nhỏ - Sao tự nhiên anh xuống đây vào giờ này?
Người chồng nhìn ly cà phê, trả lời :
- Hôm nay là ngày kỷ niệm 30 năm mình gặp nhau .
Bà vợ không thể nào tin là ông chồng nhớ đến như vậy, bà cũng sụt sùi khóc theo. Người chồng tiếp:
- Em còn nhớ 30 năm trước khi mình bắt đầu hẹn hò? Lúc đó anh 18 và em chỉ mới 16? - ông chồng nói một cách trịnh trọng.
Lại một lần nữa bà vợ lau nước mắt nghĩ rằng chồng bà thật chu đáo và nhạy cảm.
- Vâng, em nhớ chứ - bà trả lời.
Người chồng ngập ngừng. Lời nói thật khó diễn tả:
- Em còn nhớ lúc ba em bắt quả tang tụi mình ngồi trong ghế sau của xe anh?
- Vâng, em nhớ - người vợ đáp , nhẹ ngồi xuống ghế cạnh chồng.
Người chồng tiếp:
- Em có nhớ là ba em đã dí dao vào mặt anh và quát lên : "Hoặc là mày phải lấy con gái tao, hoặc là tao cho mày vào tù 30 năm, mày muốn đằng nào?"
- "Em cũng nhớ như vậy " - người vợ thỏ thẻ đáp.
Ông chồng gạt thêm giọt nước mắt trên má và nói :
- "Lẽ ra anh được ra tù ngày hôm nay!" hic...hic...híc!!!

Tuan Bui Anh
Messages: 31 until 45 of 1528.
Number of pages: 102
Newer1 2 [3] 4 5 6 7Older